“Aiyo…, vừa mới thăng chức lên làm tổng giám đốc của Thời trang Nguyệt Tú thì đã khác ngay liền vậy à, đến giọng điệu nói chuyện cũng hăng hái đến như vậy!” Trong điện thoại, Hoàng Tuấn Phong cười rất sảng khoái.
“Rốt cuộc anh có giúp không?” Khúc Lăng Cường nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Giúp, đương nhiên là giúp anh rồi. Chúng là là quan hệ gì chứ, sao mới đó mà đã tức giận rồi?” Nghe thấy hình như Khúc Lăng Cường đang tức giận, Hoàng Tuấn Phong vội vã thay đổi giọng điệu.
Khúc Lăng Cường yên lặng một lúc, bình tĩnh lên tiếng: “Tử Tín đã biết được thân thế của mình.”
Nhà họ Lâm và nhà họ Khúc đã từng nằm trong cùng một khu phố cùng một toà nhà, một nhà ở tầng hai, một nhà ở tầng ba. Bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình cảm giữa hai nhà vẫn luôn rất tốt.
Năm đó Tử Tín là do chị của Hoàng Tuấn Phong là Lâm Yên mua lại từ trong tay của dì Mai, vì vậy, thân thế của Tử Tín hai chị em Hoàng Tuấn Phong là biết rõ nhất.
Hoàng Tuấn Phong ở đầu dây bên kia kinh ngạc đến bùng nổ lên: “Đm, anh làm cái quái gì mà nhanh như vậy đã để Tử Tín biết chân tướng rồi, nó mới có bảy tuổi thôi, không phải đã nói là đến năm mười tám tuổi mới nói cho nó biết hả?”
“Ý trời, hôm nay nó tự mình phát hiện ra cái video mà chị tôi để lại cho nó.”
Vậy tiếp theo anh định sẽ làm gì? Đưa Tử Tín đi khỏi à?”
“Không biết nữa, nó phát hiện ra nên chịu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058396/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.