Liễu Thanh Y lộ ra biểu cảm không hiểu nổi: “Sao đầu óc anh tối ngày nghĩ chuyện gì không đâu vậy? Chả trách Chân Thành dưới sự lãnh đạo của anh lại chẳng có tí tiến bộ nào.”
“Sao lại không có tiến bộ? Thành tích quý này tăng gấp mấy lần quý trước rồi nhá! Nếu không có Long Uy nhà mấy người thì Chân Thành đã sớm trở thành công ty bảo vệ hàng đầu trong nước rồi.” Lý Duy Lộc bất mãn la lối.
“Anh cứ chém gió tiếp đi!” Liễu Thanh Y không hề tin lời anh ấy nói tí nào.
“Đúng rồi, em và Long Uy khi nào về vậy! Rất có thể Long Bách và Long Thiên chính là đứa con bị thất lạc của Hân Hy đấy.”
“Thật ư? Hai thằng quỷ nhỏ có IQ cao tận trời kia lại là con của Hân Hy hả? Hân Hy có biết chuyện này không?” Liễu Thanh Y kinh ngạc hỏi.
“Hân Hy đương nhiên biết rồi. Mà em và Long Uy trước giờ vẫn luôn ở cùng nhau, có từng nghe Long Uy nhắc đến suy nghĩ của hai thằng quỷ nhỏ kia về bố mẹ ruột không?”
Liễu Thanh Y lắc đầu: “Không có. Nhưng mà theo như lời Long Uy nói, Long Bách hình như rất hận bố mẹ ruột của nó, cảm thấy bố mẹ ruột rất ích kỷ, lạnh lùng vì đã nhẫn tâm bỏ rơi con cái khi đứa nhỏ bị bệnh. Từ khi biết thân thế của bản thân, nó không bao giờ nhắc đến bố mẹ ruột nữa.”
Lý Duy Lộc chau mày: “Xem ra nếu Hân Hy muốn nhận lại hai đứa nó chắc sẽ có chút khó khăn đây. Các em tính khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058360/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.