Nói xong, anh hôn nhẹ một cái lên trán Mạc Hân Hy, sau đó vội vã đi ra khỏi nhà.
Mạc Hân Hy trở lại trước bàn ăn. Cô vừa ngồi xuống, mẹ Lục lại bắt đầu khuyên bảo: “Hân Hy, con phải nhớ kĩ, sau này tuyệt đối không nên nói về mẹ của Mộc Lam và Tư Nhã trước mặt Lục Khải Vũ, nó sẽ không vui đâu.”
Mạc Hân Hy gật đầu: “Vâng, con biết rồi.
Ăn bữa sáng xong, cô đưa Mộc Lam và Tư Nhã đến nhà trẻ, sau đó tới bệnh viện để xem tình hình của Lý Mộc Tháp, rồi đến tiệm thuốc Đông y để lấy cho Lục Khải Vũ một ít thuốc Đông y chuyên dùng để điều dưỡng cho những người bị đau dạ dày. Tuần sau cô sẽ về công ty trang trí nội thất Nguyệt Tú để đi làm, đến lúc đó sợ là không còn nhiều thời gian rảnh nữa.
Chỉ có điều, cô còn chưa tới bệnh viện thì điện thoại lại đột nhiên đổ chuông, là chị dâu Vương Thanh Bình gọi tới.
“Chị dâu, sao ạ?” Cô nhận điện thoại.
Đầu bên kia truyền đến tiếng khóc của Vương Thanh Bình: “Hân Hy, em mau tới nhà trẻ đi, không thấy Vũ Tuệ đâu cả.”
“Cái gì? Không thấy Vũ Tuệ đâu?” Mạc Hân Hy giật mình, suýt nữa đã tông phải đuôi xe của chiếc xe phía trước.
“Được, đợi em, em tới ngay.”
Cô nhanh chóng quay đầu xe ở giao lộ, đi vào một con đường nhỏ cạnh đường cao tốc.
Mười lắm phút sau, cô vội vã lao vào nhà trẻ: “Chuyện gì đã xảy ra?”
Nhà trẻ đã báo cảnh sát, lúc này, các cảnh sát đang xem camera
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058330/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.