Sự thân thiết của mẹ con hai người làm Mạc Hân Hy xúc động, cô ngập ngừng nói: “Tôi nghe Mộc Tháp nói, cậu bé còn cần phẫu thuật mới có thể đi học được đúng không?”
Mẹ Mộc Tháp thở dài: “Đúng vậy, đứa trẻ này từ khi sinh ra trái tim đã không được tốt. Bác sĩ nói mạch máu và van tim của nó có vấn đề. Chúng tôi vẫn luôn nghĩ biện pháp chữa trị cho nó, thế nhưng, chi phí phẫu thuật thật sự là quá cao, mấy năm trước thân thể còn quá yếu vẫn luôn cần người ở bên chăm sóc, giờ chỉ có bố Mộc Tháp một mình làm việc trên công trường, cho nên, vẫn kéo dài đến bây giờ. ”
Lý Mộc Tháp thấy mẹ có chút buồn rầu, vì vậy thằng ngực, nâng cao khuôn mặt nhỏ lên: “Mẹ ơi, mẹ đừng buồn, bây giờ con không sao, mẹ thấy đấy, con đã mập mạp hơn rồi!”
Sự hiểu chuyện vượt qua tuổi tác của Lý Mộc Tháp khiến mũi của mẹ cậu có chút cay cay: “Con trai ngoan! Tất cả đều là tại cha mẹ không tốt.” Nhìn Lý Mộc Tháp hiểu chuyện như vậy, Mạc Hân Hy không biết tại sao cảm thấy rất khó chịu, cô có thể giúp đỡ họ một chút về vật chất, nhưng lại sợ làm tổn thương lòng tự trọng của hai mẹ con.
Vì vậy, cô xoa xoa đầu nhỏ của Lý Mộc Tháp: “Đừng buồn, Mộc Tháp vẫn còn nhỏ, con vẫn chưa tới sáu tuổi, không sao đâu, hai năm nữa phẫu thuật cũng không muộn.””
Lý Mộc Tháp có chút bất mãn bĩu môi:
“Cô ơi, tháng mười hai năm nay con sẽ tròn bảy tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058289/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.