Cuối cùng Mạc Hân Hy không thể nhịn được nữa: “Lục Khải Vũ, rốt cuộc anh muốn làm cái gì?”
Vẻ mặt Lục Khải Vũ tỏ ra vô tội, nhún vai: “Không làm gì cả, trên pháp luật thì chúng ta đã là vợ chồng rồi. Nếu muốn làm cho Tư Nhã tin, có phải chúng ta nên luyện tập một chút xem ân ái là như thế nào trước không?”
Nói xong, dường như anh nghĩ ra điều gì đó: “Đúng rồi, tôi không thể đồng ý với điều thứ hai mà cô vừa nói được. Chỉ để cho Tư Nhã biết rằng chúng ta đã kết hôn rồi, thì điều này có chút không thích hợp, còn Mộc Lam thì sao? Nếu đến một ngày con bé phát hiện ra thì phải làm thế nào?”
“Còn nữa, bác sĩ nói chúng ta phải tạo nên một bầu không khí gia đình đầm ấm thì mới có thể giúp Tư Nhã hồi phục được. Nếu chúng ta không nói cho ai biết thì khác gì chưa từng kết hôn chứ?”
“Vậy anh muốn thế nào?” Mạc Hân Hy nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Lục Khải Vũ ăn một miếng cháo, khóe miệng khẽ nhếch: “Ý của tôi là chúng ta nên tổ chức hôn lễ, mời họ hàng và bạn bè đến cho náo nhiệt một chút, để cho Tư Nhã cảm thấy bố mẹ thật lòng yêu thương nhau, thông qua buổi lễ long trọng ấy giúp con bé cảm nhận được sự tồn tại của gia đình.”
Mạc Hân Hy vừa nghe xong vỗ bàn đứng dậy: “Lục Khải Vũ, anh điên rồi sao?”
Người phục vụ và một số khách hàng ở trong tiệm cháo đều tò mò nhìn về phía họ.
Cô cảm thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058267/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.