Núi Thanh Khê nằm cách Hà Thành bảy mươi km về phía Tây, cao hơn tám mươi mét so với mực nước biển. Phong cảnh trên núi rất đẹp, nhất là vào mùa thu lá cây bạch quả ở trên núi đều biến thành màu vàng óng lấp lánh, thu hút rất nhiều khách du lịch. Nó là khu du lịch nổi tiếng nhất ở nơi đó.
Tám giờ tối cô đã đến chân núi Thanh Khê, đứng ở phía xa xa đã nhìn thấy tấm biển của khách sạn Dòng Suối Nhỏ.
Cô xuống xe mà không hề vội vã, suy nghĩ một lúc rồi bấm số điện thoại của Lục Khải Vũ.
Cô muốn chắc chắn Tư Nhã có thật sự ở trong nhà họ Lục hay không.
Nhưng điện thoại luôn ở trong trạng thái không có người nghe. Vì vậy cô gọi điện thoại cho Bạch Vĩ Hạo.
“Alo, tổng giám sát Lam à, có chuyện gì sao?” Sau khi nghe điện thoại, cô nghe thấy giọng nói của Bạch Vĩ Hạo ở đầu dây bên kia rất hỗn loạn giống như đang đi trên đường vậy.
“Tổng giám đốc Hạo, có đúng là không tìm thấy Tư Nhã không?” Cô hỏi ngay vào vấn đề.
Bạch Vĩ Hạo ở đầu dây bên kia hơi kinh ngạc: “Cô, sao cô biết?”
“Đã xảy ra chuyện gì? Nhà họ Lục có bao nhiêu người hầu như vậy mà tại sao không nhìn thấy Tư Nhã?” Cô muốn biết đã xảy ra chuyện gì, như vậy mới có thể lập kế hoạch để cứu Tư Nhã ra ngoài một cách bình an thuận lợi.
“Camera của nhà họ Lục cho thấy là cha mẹ nuôi của con bé leo tường vào nhà họ Lục rồi đưa con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058224/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.