Sau khi Mạc Hân HY đặt chiếc bánh kem lên bàn thì Lục Khải Vũ dẫn Mộc Lam và Tư Nhã ngồi vào xuống trước bàn ăn.
Mộc Lam đẩy chiếc bánh kem tự làm đến trước mặt anh giống như đang dâng một vật quý giá đến: “Bố, bố thử xem, đây là bánh kem con tự làm đấy.”
Lục Khải Vũ nhìn chiếc bánh không hề giống bánh kem chút nào, hỏi: “Con làm hình gì thế?”
“Là cừu vui vẻ đấy ạ, bỗ à, bố không nhìn ra được sao?”
“Cái này của con cũng được xem là cừu vui vẻ à?” Nói xong anh đặt chiếc bánh kem của Tư Nhã làm xuống bên cạnh chiếc bánh của Mộc Lam.
Chiếc bánh do Tư Nhã làm sau khi nướng lên có chút biến dạng, thế nhưng nhìn từ bên ngoài vẫn nhìn ra được đấy là hình cừu vui vẻ.
Sự so sánh vô cùng rõ ràng, Mộc Lam bị chọc nên có chút không vui: “Hứ, bánh kem của Tư Nhã có cái bụng to như thể, bên trong còn nhét thêm đủ thứ, sao có thể đẹp bằng của con được”
Mạc Hân Hy xoa đầu cô bé: “Mộc Lam, làm người phải thành thật và dũng cảm, lần này con làm không tốt cũng không sao cả, khi nào dì rảnh dì sẽ lại dạy cho con nhé, chúng ta cùng nhau cô gắng, dì tin rằng Mộc Lam của mẹ sẽ làm ra được chiếc bánh kem vô cùng đẹp.”
Nghe Mạc Hân Hy nói xong thì Mộc Lam vốn luôn tỏ ra bướng bỉnh lại ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, chắc chắn Mộc Lam sẽ làm ra được chiếc bánh kem đẹp nhất”
Lục Khải Vũ liếc nhìn Mạc Hân Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058209/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.