“Đâu có đầu, mẹ không phải là không vui.” Mạc Hân Hy nắm chặt đôi bàn tay nhỏ mũm mĩm của Vũ Tuệ, trong lòng lại trào dâng lên nỗi đau đớn xót xa. Khuôn mặt Tư Nhã vàng vọt ốm yếu, cơ thể gầy như chỉ có da bọc lấy xương, tất cả những điều này đều là sai sót của của cô, là do cô đã không làm tròn chức trách của một người làm mẹ
“Mẹ ơi, sao mẹ lại khóc thế ạ?” Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên gò má Mạc Hân Hy, Vũ Tuệ vội vàng quay người lấy khăn giấy, sau đó giúp cô lau mặt
“Có phải mẹ đang nghĩ tới việc chị con đã phải chịu nhiều khổ sở, thế nên trong lòng rất khó chịu, mẹ đang tự trách chính mình đúng không?” Mạc Minh Húc vừa nhìn đã nhìn thấu hết những tâm tư trong lòng cô, cậu bé cũng trèo lên giường rồi ôm chầm lấy Mạc Hân Hy
“Mẹ ơi, mẹ đừng buồn, đừng tự trách mình nữa. Tất cả những chuyện đó đều không phải là lỗi của mẹ, năm đó mẹ cũng là vì bất đắc dĩ thôi mà, mấy năm vừa qua chúng ta vẫn luôn cố gắng tìm kiếm các em trai và em gái. Chẳng ai ngờ được rằng em Tư Nhã lại gặp phải cha mẹ nuôi tồi tệ đến vậy. Mẹ ơi mẹ đừng buồn nữa.” Minh Húc ôm chặt lấy cô, nhẹ nhàng an ủi
“Phải đấy Hân Hy, chuyện cũng đã thành ra như vậy rồi, chúng ta càng phải lạc quan đối mặt, hiện giờ Tư Nhã đang ở chỗ chủ tịch Lục, không biết tình hình thế nào rồi?”
Nói rồi, tất cả đều nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058192/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.