Người ta nói loài hồ ly yêu và hận là vô tận vô biên, hận sẽ hận đến tận cùng xương tủy, nhưng một khi yêu là yêu đến chết đi sống lại vẫn say đắm một người. Chỉ vì chút ân tình năm xưa Nghịch Tiểu Nhi 3 tuổi cho nó uống một viên thuốc đau bụng mà cáo con đó đem lòng tương tư một bóng hình kiên cường, vẫn nhớ như in bóng dáng sắp khóc của cô trước màn hình điện thoại mỗi khi nói chuyện cùng mẹ mà cố gắng kìm nén, véo thịt chân đến bầm tím để giữ tinh thần cố định. 
3 tuổi có đáng cho em trưởng thành? 
Sáng sớm thức dậy trong phòng ngủ, Nghịch Nhi giật mình khi cả một con rắn lục nằm ngủ cạnh cô suốt đêm qua, con gì cũng không sợ, ngoại trừ rắn. 
Cô nhảy vọt xuống giường làm giường rung lắc tình cờ khiến nó tỉnh dậy, đôi mắt đỏ au hướng nhìn về phía cô. 
Cạch... cạch... Cửa phòng khóa chặt cô không thể thoát ra ngoài, "Sao lại khóa cửa phòng, mở cửa ra!", cô kêu lên trong bất lực, con rắn từ từ bò xuống giường tiến đến chỗ cô, Nghịch Nhi sợ đến tái mét mặt mày chạy loạn khắp phòng, con rắn đó sau một hồi quan sát liền mất tích, Nghịch Nhi thấy còn đỡ lo, đằng này không thấy không biết nó đã trốn đi đâu mất rồi. 
Đột nhiên nó từ trên trần nhà rớt xuống lên vai cô, quấn một vòng chặn miệng Tiểu Nhi lại, con rắn chậm rãi trườn từ bên này sang bên kia, chuyển từ lục sang hắc rồi phóng đại, một bàn tay còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-kiep-sau-toi-gap-em/2821213/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.