Tống Mạch nói ngàyhôm sau thành thân, Đường Hoan thật ra không cho là đúng, bởi vì nóc nhà còn hỏng lắm, lại nói Tống Mạch không phải có lão cha sao, dù không coi trọng quy củ như thế nào, cũng phải mời lão đầu tử trở về chứ?
Ai ngờ Tống Mạch căn bản chẳng quan tâm, ôm người đến trên giường ở sươngphòng, kéo chăn qua rồi nằm xuống, ôm nàng nói: "Không cần. Lão đầu tửdạo chơi ở bên ngoài, hành tung bất định, ta cũng không có cách nào liên hệ với ông ấy. Chờ chúng ta chân chính kết làm vợ chồng rồi, ta cùngnàng xuống núi, đi sơn cốc bái tế sư phụ nàng trước, lại đi nơi khác dusơn ngoạn thủy, nói không chừng có thể gặp được ông ấy. Cho dù không gặp được, chung quy ông ấy cũng phải trở về, đến lúc đó nghe nói ta cướinàng, nhất định sẽ chủ động tìm đến."
Đường Hoan nhìn hắn, không nói chuyện, rúc ở trong khuỷu tay hắn, một tay vẽ loạn ở trên ngực hắn.
Tống Mạch cúi đầu nhìn nàng: "Sao không nói chuyện?"
Đường Hoan trừng hắn một cái, nhỏ giọng hừ nói: "Ta cảm thấy mình chịu thiệtrồi, vốn có thể hái rất nhiều nam nhân, lại bị chàng bắt được chỉ có thể hái một mình chàng. Tống Mạch, không cần chàng đối tốt với ta như vậy,ta biết chàng là muốn để cho ta cam tâm tình nguyện gả cho chàng, sau đó chàng càng tốt với ta, ta lại càng không nỡ rời đi, phải không?"
"Quả nhiên cái gì cũng không lừa được nàng." Tống Mạch ôm eo nàng lên, mặtđối mặt nhìn nàng: "Những sách kia ta cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538906/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.