Phòng của Đường Hoan rất nhanh đã thu dọn xong, mấy cửa sổ sáng ngời, bày biện đơn giản lịch sự tao nhã, cảm giác rất thoải mái.
Tiết Trạm đưa nàng tới đây, ở cửa. Dặn dò xong quy củ Ẩn trang rồi đi luôn,Đường Hoan nằm trên giường một lát, ôm Tiểu Ngũ đi phòng mèo của nó.
Còn có loại đồ “phòng mèo” này?
Nàng ở tại đông sương phòng, Tiểu Ngũ ở tây sương đối diện nàng, cửa phòngkhông có khóa, đẩy ra vừa nhìn, chỉ thấy bên trong bày các loại giá gỗnhỏ hình thù kỳ quái, trên vách tường trên nóc nhà cũng có. Đường Hoancảm thấy mới lạ, không hiểu những cái giá này là dùng để làm cái gì.Tiểu Ngũ trong lòng thấy nó trở lại cái ổ nhỏ của mình rồi, ở trong cánh tay nàng uốn éo nhảy xuống, vì thế Đường Hoan trợn mắt há hốc mồm mànhìn Tiểu Ngũ từ trên một cái giá nhảy đến trên một cái khác, thân thểtrắng như tuyết vui vẻ nhảy lên, cái đuôi lông xù màu xám lúc ẩn lúchiện.
Thì ra là cho nó chơi... mèo này cũng quá hưởng thụ đi, không hổ là bảo bối của lão trang chủ!
Vậy những cái giá này là ai làm? Tâm tư thật là khéo léo!
Đường Hoan đi vào, tò mò sờ một tấm ván gỗ bằng gỗ Hoàng dương đóng trên vách tường, sờ xong rồi, nhìn xem ngón tay, không có tro bụi.
"Về sau phòng mèo là do cô quét tước, đặc biệt những cái giá này, mỗi tối đều phải lau chùi một lần."
Cửa chợt tối sầm lại, nàng quay đầu nhìn lại, thấy Tống Mạch.
Loại quan hệ này bây giờ, Đường Hoan cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538901/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.