Mặc dù hắn không chịu cho nàng, hành hạ liên tục lại làm cho thân thể đạt tới cực hạn, lúchắn lại tạm dừng ép hỏi nàng thích hay không lúc nàng tiếp tục phủ nhậnsau đó hắn trừng phạt dò tiến vào để chuẩn bị bắt đầu một vòng thẩm vấnđặc biệt mới, Đường Hoan vừa khẽ co giật vừa khóc oà: "Không thích,không thích, ta không dám thích..."
Tống Mạch ngây ngẩn cả người.
Vào lúc nàng bất ngờ đạt tới cao triều, hắn liền ngây ngẩn cả người, nàngngay cả loại thời điểm này cũng không sửa miệng, vậy nàng khẳng định làthật sự không...
Suy nghĩ chưa dừng lại, nghe được nàng nói nàng không dám thích...
Hắn nhìn nàng. Thân thể nàng không thể động, tóc mai đã ướt đẫm, lúc trướcvẫn còn là ẩn nhẫn rơi lệ, nhưng bây giờ là há mồm khóc lớn, khó coi cực kỳ.
Khó coi như vậy, lại làm cho hắn đau lòng vô cùng.
Tống Mạch rất nhanh bối rối cởi bỏ huyệt đạo cho nàng, nàng vẫn còn không nhúc nhích gào khóc.
Tống Mạch hoảng thật rồi, kéo người vào trong lòng, bất chấp vết thương bịnàng đụng phải một chút, hắn ôm chặt nàng an ủi: "Đừng khóc đừng khóc,ta không ép nàng ..." Tay nhẹ nhàng mà vỗ sống lưng trơn trượt của nàng.
Đường Hoan vẫn còn khóc, chỉ là cùng với đụng chạm dịu dàng của nam nhân, gào khóc của nàng dần dần trở thành nhỏ giọng khóc nức nở.
Tống Mạch thở phào nhẹ nhõm, lui ra sau để tiện nhìn nàng dễ hơn, thấy mắt nàngsưng như quả hạch đào, nhắm mắt yên lặng rơi lệ, hắn đau lòng lau chonàng: "Đừng khóc, khóc nữa mắt sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538895/chuong-109-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.