Ngày đại hôn Đoan vương gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh.
Đường Hoan canh giữ ở trước giường, nhìn thái y cắt thịt nặn máu cho TốngMạch, trên đao có độc, da thịt xung quanh miệng vết thương đã rữa rồi,nếu không phải Tống Mạch võ công thâm hậu tự mình điểm mấy chỗ huyệtđạo, hắn bây giờ sẽ không phải là hôn mê đơn giản như vậy.
Nhưng hắn là Tống Mạch đó, võ công cao như vậy, ai có thể thương tổn được hắn?
Đường Hoan lui ra ngoài, gọi thiếp thân thị vệ của Tống Mạch đến, hỏi.
"Bẩm vương phi, thích khách dịch dung thành Thuần Quận vương, lúc kính rượu, điện hạ, điện hạ vui mừng trong lòng không có phòng bị, thế này mới gặp độc thủ. Thích khách đã bị điện hạ đánh chết tại chỗ, chỉ là, điện hạsợ vương phi lo lắng, giấu sự việc xuống." Thị vệ quỳ một gối xuống ởphía trước, trầm giọng giải thích nói.
Thích khách?
Đường Hoan nhớ ra rồi, buổi chiều lúc ngủ bù đúng là nghe được một trận ồn ào.
"Ta biết rồi, ngươi lui xuống đi, lưu ý đề phòng Vương phủ, đừng để cho tặc nhân xông tới nữa." Đường Hoan nghiêm mặt nói, chờ sau khi thị vệ rờiđi, nàng xoay người trở về nội thất, chau mày.
Trong phòng trànngập mùi máu tươi, trừ nàng và thái y ra, còn có vài vị tâm phúc củaTống Mạch. Hiện tại Tống Mạch không phải của một mình nàng, hắn là Nhiếp chính vương Đại Tống triều, sinh tử của hắn liên quan đến đại sự quốcgia, cho dù nàng muốn để cho bọn họ đi ra ngoài, bọn họ cũng sẽ khôngnghe. Tống Mạch tỉnh lại, nhìn vào thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538891/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.