Khi Đường Hoan dìu Thẩm Di đi đến bìa rừng trúc, vừa lúc chạm mặt Lương Tứ cô nương tìm tới.
"Các cô đi đâu vậy? Làm hại ta tìm mãi! Không phải đã nói bảo các cô chờ ởbên kia sao?" Lương Tứ cô nương tay cầm một quyển sách chạy tới, đôi môi đỏ mọng chu lên, rất là bất mãn trừng Đường Hoan. Chuyện khẩn cấp nhưvậy, làm sao nàng còn chạy loạn chứ!
Đường Hoan áy náy nhận lỗivới nàng ấy: "Quỳnh An, ta không phải cố ý, vừa rồi muội muội khó chịutrong bụng, ta dìu con bé đi vào bên trong ngồi một lát."
Thẩm Di bây giờ miễn cưỡng có thể tự mình đứng rồi, chẳng qua là mặt cười trắng bệch, đúng là giống như là không thoải mái.
Lương Tứ cô nương lập tức hết giận rồi, đưa thư cho Đường Hoan bảo nàng mauxem, nàng ấy ở một bên trấn an Thẩm Di. Đường Hoan lướt qua xem xong,Lương Tứ cô nương lập tức đem đồ đi trả về, sau đó ba người trở lại hoaviên, cùng mọi người vui đùa ầm ĩ một lát mới vào trong nhà dự tiệc.
Sau khi tan tiệc, khách khứa rối rít cáo từ. Đường Hoan nghĩ hẳn là khônggặp được Tống Mạch rồi, bèn cũng chuẩn bị về phủ, chỉ là thượng thư phunhân không biết đánh chủ ý gì, nhưng lại lấy thân thể Thẩm Di có bệnhnhẹ làm lý do giữ ả lại ở nhà kề nghỉ ngơi, nói là chờ sau khi langtrung xem qua có chuyển biến tốt đẹp mới được ngồi xe xóc nảy, Dung thịvui vẻ đồng ý. Lang trung sau khi khám qua, Thẩm Di mệt mỏi mà ngủ mất,thượng thư phu nhân thuận thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538884/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.