Tống Mạch ở dưới bóng cây trong hậu viện buộc một cái bàn đu dây, Đường Hoan ở trên ghế dựa bên cạnh đọc sách, hắn đang ở bên kia đẩy dây đu cho AThọ, một tay lắc lắc dây thừng, một tay đỡ bả vai A Thọ. Bởi vì A Thọcòn nhỏ, hắn lắc rất chậm rất chậm, sợ A Thọ rơi xuống.
Đường Hoan để sách xuống, lười nhác nhìn bọn họ.
Hai ngày nay, trừ phi nàng hỏi, Tống Mạch không có chủ động nói với nàngquá một câu, cũng không có nhìn thêm nàng một cái, đặt toàn bộ tâm tư ởtrên việc dỗ dành A Thọ, các loại thủ đoạn ùn ùn, dỗ được A Thọ bây giờđối với hắn cũng sắp tốt hơn tỷ tỷ ruột rồi. Đương nhiên, Tống Mạch cóthừa dịp lúc nàng xoay người mà nhìn lén nàng hay không, Đường Hoan cũng không biết.
Hắn vẫn da mặt dày ra vào sân của nàng, nhưng không có nửa đêm vụng trộm tìm nàng ôm nàng, mệt nàng còn hiếu kỳ đợi hắn một đêm.
Đường Hoan nhìn dáng vẻ đúng lý hợp tình của hắn như vậy rất không vừa mắt.Ngươi đã muốn làm hạ nhân muốn phân rõ giới hạn, sao không ngoan ngoãnnghe lời?
Nàng lấy lời này hỏi hắn, Tống Mạch trả lại nàng một ánh mắt lạnh lùng "ta cứ tới đấy, nàng làm gì được ta", vô sỉ đến cực điểm.
Uy hiếp hắn rời đi là không dùng được, muốn châm chọc hắn hai câu, ĐườngHoan lại sợ thật sự chọc hắn nóng nảy, dù sao mấy giấc mộng này nàng đều phải giả bộ thành khăng khăng một mực với hắn, như bây giờ cũng chỉ làcãi nhau giận dỗi giữa tình nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538854/chuong-77-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.