Đêm hè, ngoài cửa sổ ếch kêu liên miên hô ứng lẫn nhau, trong cửa sổ nữ nhân thở gấp liên tục khóc không ngừng.
Khi Tống Mạch cuối cùng cũng phóng thích lần cuối cùng ở giữa hai chânnàng, Đường Hoan cũng không chống đỡ được nữa, tê liệt ngã xuống ở trêngiường, khẽ động cũng không muốn.
Nàng không biết bây giờ là giờnào, nàng không biết nàng ở trên tay hắn đã trút ra bao nhiêu lần, nàngchỉ biết là nàng mệt quá trên người mỏi quá nàng muốn đi ngủ quá!
Nam nhân này rốt cuộc là nghĩ như thế nào vậy, cho dù hắn theo như lời hắntừ khi Tống Mạch còn nhỏ đến sau khi trưởng thành mà bắt đầu nín, nínchừng mười năm, vậy hắn tiến vào muốn nàng đi! Chỉ cần hắn có bản lĩnh,muốn bao nhiêu lần nàng đều theo hắn! Nhưng Tống Mạch không tiến vàocũng không để cho nàng hỗ trợ hầu hạ tiểu Tống Mạch, hắn hành hạ nàngkhông dứt làm cái gì? Một lần hai lần là hưởng thụ, nhiều lần hơn, nàngthật là thanh âm sắp khóc khàn rồi nước trong cơ thể cũng sắp chảy khôrồi.
Được rồi, hắn như nguyện rồi, ở dưới dâm uy như vậy, hắn bảo nàng nói cái gì nàng cũng đều ngoan ngoãn nói theo. Lúc ấy đừng nóithích hắn gọi hắn là tướng công gì đó, hắn cho dù là bảo nàng gọi hắn là cha, nàng cũng bằng lòng gọi!
Mệt hắn có thể nhịn, cuối cùng mới kẹp chân nàng tới một lần.
Mơ mơ màng màng sắp ngủ rồi, Đường Hoan đột nhiên giật mình một cái.
Nàng nhớ lại giấc mộng trước rồi.
Ban đầu Tống Mạch không muốn nàng, nàng cho là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538852/chuong-76-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.