Giang Lâm Phong ba tuổi, bình thường rất ít dùng đại danh, Giang Lâm Nguyệt đều là gọi nhũ danh của thằng bé là A Thọ, hạ nhân trong phủ thì gọi thằng bé là tiểu thiếu gia.
Khi Đường Hoan tỉnh lại người nhìn thấy đầu tiên chính là A Thọ. Lúc ấy tiểu tử đó nằm ở bên cạnh nàng, nàng vừa động động cánh tay, A Thọ liền ngồi dậy, một đôi mắt sũng nước sưng húp khẩn trương nhìn nàng chằm chằm. Thấy tỷ tỷ sống nương tựa lẫn nhau thật sự tỉnh lại, A Thọ oa một tiếng nhào vào trên người Đường Hoan, ôm nàng thật chặt không buông, cầu tỷ tỷ đừng chết, không cần bỏ lại nó.
Lúc ấy Đường Hoan còn chưa kịp sắp xếp lại trí nhớ của nguyên thân, nhìn thấy A Thọ, sợ tới mức cho là con trai của mình sinh.
Nàng thế nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới sẽ sinh con dưỡng cái cho người nào, cho dù trong mộng cũng khó mà tiếp nhận.
May mà chỉ là đệ đệ.
Hôm nay tỉnh lại lần nữa, nhìn bé trai mặc cái yếm cá chép ngửa mặt ngủ, trong lòng Đường Hoan lại sinh ra yêu thích, chống cằm nằm nghiêng, nhẹ nhàng chọc cánh tay nhỏ như củ sen của A Thọ. A Thọ sinh ra đã trắng nõn, mi mắt vừa dài vừa cong, cái miệng nhỏ nhắn thì đỏ đỏ mềm mềm, hôn ở trên mặt làm cho người ta mềm đến tận trong lòng. Nếu bàn về tuổi, nguyên thân lớn hơn A Thọ mười lăm tuổi, ra khỏi nhà nói A Thọ là con nàng tin tưởng cũng không có người nghi ngờ. Hơn nữa Đường Hoan cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538846/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.