“Không được, không được! Không thể tính như vậy được! Mặc dù chúng ta đã quen biết nhiều năm, nhưng đã bảy năm không gặp nhau. Ai biết được sau này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì chứ.” Tống Thiển xua tay nói chuyện này không đơn giản như vậy.
Đương nhiên Hạng Loan Thành sẽ không nghe theo, cố gắng thuyết phục cô: “Hôm qua em đã đồng ý rồi, sao hôm nay lại đổi ý chứ? Trong sách không dạy như vậy đâu.”
Đây là đại sự cả đời, thể diện không quan trọng, lấy được vợ mới là chuyện quan trọng nhất.
“Tuy là vậy nhưng anh không thể cố ý hiểu sai ý em được.”
“Không lẽ em còn muốn lấy người khác à?!”
“Sao lại nói tới người khác? Em đang nói chuyện hôm nay mà.”
“Anh đang nói chuyện hôm nay, em vừa mới từ chối anh đấy. Có phải em hối hận vì tối qua đã đồng ý với anh không?”
“…”
Được rồi, không cần nói nữa. Đứa trẻ năm tuổi không có chỉ số IQ.
Không cần phải quan tâm đến nhân vật phản diện lạnh lùng, nham hiểm, độc ác này nữa.
Vô lại hơn cả bọn lưu manh.
Bên trong đang tranh cãi, bên ngoài cũng không hề yên tĩnh.
Tống Thiên Tứ vừa ra khỏi phòng đã thấy phòng khách chất đống đồ đạc, cứ tưởng có người đến tặng quà Tết, nhưng sau khi nhìn kỹ lại mới phát hiện có gì đó không đúng.
Rượu, thuốc lá, bánh kẹo thì không nói, nhưng táo đỏ, hạt sen thì để làm gì vậy?
Còn có mấy cái hộp lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/80-sung-vai-ac-trong-long-ban-tay/3500647/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.