“Mẹ, con chưa muốn kết hôn.” Tống Thiên Tứ đang ăn cơm đột nhiên buông bát xuống, nghiêm túc nói với Đổng Thành Mai, không giống như đang nói đùa.
Đổng Thành Mai cũng biết, tâm trạng phức tạp thương lượng: “Cũng không phải bảo con lấy người ta ngay. Cứ làm quen trước, đến khi con tốt nghiệp lại bàn đến chuyện này.”
Tống Thanh cảm thấy con gái người ta không đợi nổi, cuộc hôn nhân này khả năng cao là không thành.
Quan trọng nhất là có vẻ Thiên Tứ không có ý gì cả.
Tống Thiển ngược lại không có ý kiến gì.
Đổng Thành Mai vội đổi chủ đề, gắp thức ăn vào bát Tống Thiển, nói: “Đúng rồi, không biết tại sao nhà lão Trương bên cạnh lại đột nhiên chuyển đi. Buổi sáng có một đám đàn ông cao to đến, mặc quần áo đen, trông không dễ chọc. Mấy ngày nay không có việc gì thì đừng đi lung tung.”
Bà dặn đi dặn lại nhiều lần, ba người đành gật đầu đồng ý.
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng chó sủa, động tĩnh không nhỏ, nhưng không có mấy nhà mở cửa ra nhìn. Sắp Tết rồi, người về nhiều, chó không quen cũng là chuyện bình thường.
“Cốc cốc.”
“Cốc cốc.”
Tiếng gõ cửa không hề gấp gáp vang lên. Vì ở cùng một sân với nhà bác cả nên bác dâu Tống ra mở cửa.
Trước cửa có tiếng chào hỏi, lát sau bác dâu Tống lớn tiếng gọi Đổng Thành Mai: “Có người tìm.”
Đổng Thành Mai nghe tiếng thì đi ra. Có mấy người đàn ông đứng trong sân. Trời đã tối từ lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/80-sung-vai-ac-trong-long-ban-tay/3500641/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.