Mặt trăng trên bầu trời đêm vốn bị mây che khuất bỗng dần dần hiện ra, con đường nhỏ ngập tràn ánh trăng lấp lánh.
“Về sớm một chút đi.” Tống Thiển lùi về sau một bước, cười xán lạn vẫy tay với anh.
Khóe miệng Hạng Loan Thành cong lên thành một nụ cười.
“Được. Em lên trước đi.”
Tống Thiển đi ba bước lại quay đầu, nhìn anh ý bảo anh mau về nhà. Đến trước cửa phòng ký túc xá, cô bỏ cặp xuống, vội chạy ra ban công.
Quả nhiên anh vẫn còn đứng đó.
Hạng Loan Thành nhìn thấy trên tầng ba đột nhiên có một bàn tay thiếu nữ vẫy vẫy với anh, bật cười xoay người rời đi.
Tống Thiển tung tăng trở về ký túc xá, ba người khác nhìn nhau, cuối cùng Lý Du Nhiên mở miệng: “Bạn học Tống, hôm nay có chuyện tốt gì sao? Trông cậu rất vui vẻ.”
Tống Thiển khẽ cười: “Không có gì.”
Có quỷ mới tin, nhưng cô nàng cũng không hỏi nhiều, chờ đến lúc thích hợp chắc chắn sẽ biết.
Nhưng không ngờ ngay sáng hôm sau đã được biết.
Hơn tám giờ sáng, Lý Du Nhiên mua đồ ăn sáng ở căn tin mang về ký túc xá, lúc về nhìn thấy một chàng trai ôm một con mèo hoa đứng trước hàng cây dưới tòa nhà ký túc xá.
Cô nàng có cảm giác mình đã quên mất gì đó, sau khi cẩn thận nhớ lại, trong đầu lập tức hiện lên một hình ảnh.
Không ít nữ sinh “lơ đãng” đi ngang qua trước mặt anh, Lý Du Nhiên có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/80-sung-vai-ac-trong-long-ban-tay/3500627/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.