Edit: Tiểu Dương
Vụ Nùng Nùng âm thầm cảm thán, xem ra con cá Ninh Mặc không dễ dàng mắc câu, hay là con mồi Helen kia hấp dẫn cá hơn?
Tình hình như thế giằng co một thời gian dài, giống như khoảng thời gian Vụ Nùng Nùng vừa về nước, làm thế nào cũng không có cơ hội gặp Ninh Mặc.
Ninh Mặc không xuất hiện, tần suất xuất hiện của Ngũ Hựu lại nhiều đến mức Vụ Nùng Nùng phải tặc lưỡi, ngay cả đi dạo siêu thị cũng có thể “Tình cơ gặp”.
Hôm ấy Ngũ Hựu đeo kính râm, xuất hiện cool ngầu ở khu vực khăn giấy của siêu thị.
“Ngũ Hựu?” Vụ Nùng Nùng không thể không bất đắc dĩ làm ra biểu cảm ngạc nhiên.
“Chào em, Nùng Nùng, em lại tới đây mua gì à?” Nghe thấy không, anh ta dùng từ “Lại”, Vụ Nùng Nùng thầm lắc đầu.
Vụ Nùng Nùng gật gật đầu, không để ý tới Ngũ Hựu, tìm kiếm loại khăn giấy mà mình thường dùng.
Có lẽ là hết hàng, hoặc là nó đã đổi chỗ trưng bày, Vụ Nùng Nùng cứ tìm mãi.
Hồi lâu sau, Ngũ Hựu đột ngột lên tiếng, “Em muốn mua loại giấy đó đúng không? Đừng ngại, cứ coi như anh không tồn tại ấy.” Ngũ Hựu cười cực xấu xa.
Đáng tiếc Vụ Nùng Nùng không cảm thấy Ngũ Hựu xấu xa, ngược lại nghĩ rằng anh thật là bà tám, cô có nói mình muốn mua loại giấy có cánh ấy à? Hơn nữa nói tới thứ ấy mà anh cũng không đỏ mặt sao?. (Ý Ngũ Hựu là Nùng Nùng muốn mua băng vệ sinh, có cánh chỉ băng vệ sinh có cánh.)
Vụ Nùng Nùng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/8-gio-ruoi-yeu-em-nho-em/1841539/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.