Edit: Tiểu Dương
Sáng sớm, Vụ Nùng Nùng duỗi lưng ngồi thẳng người, lục lại trong đầu những chuyện tối qua, chỉ nhớ rõ Ninh Mặc hôn cô, đỏ mặt muốn vùi đầu vào trong gối, rồi lại phát hiện ra trên người mình đang mặc chiếc váy ngủ mỏng manh màu xanh nhạt.
Đối với việc theo đuổi đồ lót và đồ ngủ, Vụ Nùng Nùng chưa bao giờ từ bỏ, luôn nghĩ rằng nơi mà người khác không nhìn thấy thì càng phải chăm chút trang điểm cho thật đẹp mới đúng, nó khiến cho người ta tự tin hơn, chứng tỏ bản thân cũng có vẻ đẹp bên trong, thục nữ hoàn mỹ không nên bỏ quên bất cứ chi tiết nào.
Từng có một câu chuyện cười về vấn đề này. Chuyện kể rằng có một cô thục nữ đi du lịch thì gặp phải trận động đất ở vành đai Thái Bình Dương, ngày đó bị động đất cấp 4.0 làm kinh hoảng tới mức gào thét, tất cả chạy từ phòng khách sạn ra đại sảnh, trên người cô nàng mặc chiếc quần thụng như mẹ già, kết quả là thành trò cười cho cả sảnh người và cả những khách du lịch đến đó ngày sau.
Ngoài nguyên nhân cực đoan đó, thực ra Vụ Nùng Nùng đã sớm dự liệu ý xấu, chuyện như thế này, với ham muốn “Tùy tiện” của Ninh Mặc tùy lúc tùy chỗ đều có thể xảy ra, cũng không thể mạo hiểm để Ninh Mặc thấy bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong rách nát được.
Chiếc váy xanh nhạt này, chiều dài vừa khéo che được bờ mông của Vụ Nùng Nùng, ngực khoét sâu, cho dù kiểu dáng đơn giản nhưng cũng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/8-gio-ruoi-yeu-em-nho-em/1841536/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.