Edit: Tiểu Dương
Vụ Nùng Nùng tưởng chừng như không thể ngồi cùng Bạch Tuyết Chi được nữa, cô ấy cứ nói giúp Ninh Mặc. Vụ Nùng Nùng nâng chén rượu đi tới một góc, trong bóng tối có một người đàn ông ngồi ở đó.
“Lần đầu đến à, trước đây chưa từng gặp đại mỹ nhân như em.” Giọng của người đàn ông ấy cũng không tệ, Vụ Nùng Nùng cảm thấy lúc anh ta im lặng rất giống dáng vẻ khi Ninh Mặc dịu dàng, thế nên cô không xoay người đi.
“Đúng vậy, anh đến thường xuyên à?” Hai người trò chuyện câu được câu chăng, trong lòng Vụ Nùng Nùng lại nghĩ, chắc có lẽ Ninh Mặc đã ngủ rồi.
Người đàn ông kia sán lại gần Vụ Nùng Nùng hơn, mùi hương trong lành dễ ngửi, không ngờ anh ta cũng dùng nhãn hiệu mà Ninh Mặc thích.
Vụ Nùng Nùng thấy làm lạ nên không bỏ đi.
Ánh sáng trên sàn nhảy chợt sáng chợt tối, “Có thể mời em khiêu vũ không?”
“Được.” Vụ Nùng Nùng đang cần trút hết tâm trạng tồi tệ mà Bạch Tuyết Chi mang đến. Sao cô ấy có thể nói Ninh Mặc tốt chứ.
Khiêu vũ quả thật khiến cho người ta quên đi phiền não, ngôn ngữ thân thể của Vụ Nùng Nùng luôn luôn rực rỡ chói mắt.
Ánh sáng trắng chớp nhoáng một lúc rồi lập tức dừng lại.
Đầu óc Vụ Nùng Nùng vì rượu cồn và vũ đạo mà có vẻ hơi chậm chạp, người đàn ông đó nhìn về phía ánh đèn, quay đầu nhún nhún vai với Vụ Nùng Nùng, cười cười lấy làm tiếc và xin lỗi.
Lúc Vụ Nùng Nùng trở về đã là hai giờ sáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/8-gio-ruoi-yeu-em-nho-em/1841533/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.