Này tên kia! Có dọn nhanh không hả?? Thật là chậm chạp mà!! - 1 giọng nữ nói chanh chua, khinh bỉ.
-...- Im lặng, nhưng đôi tay vẫn cứ hoạt động.
- Ê! Tao nói chuyện với mày, mày có nghe không đấy hả??
-...! -Vẫn không lên tiếng.
- Mày điếc à! Tao là đang nói chuyện với mày đó!- Vừa dứt câu người đàn bà đó đạp cậu bé khoảng 6 tuổi, làm cậu té xuống đất.
- Đó gọi là nói chuyện sao? Tôi cứ nghĩ đó là sủa chứ!!?? - Cậu bé cười khinh bỉ nói.
- Mày vừa nói gì đó hả?? - Nói xong bà ta đạp cậu mấy cái.
- Cô N! Mọi người đang gọi cô đó! - 1 giọng nói khác lên tiếng.
- Được tôi tới ngay! Hôm nay không cho mày ăn cơm! Lo dọn dẹp đi! 1 lát tao lại mà vẫn còn bẩn là mày biết tay tao! - Bà ta trả lời người kia ròi quay sang nói với cậu bé.
- Haha! Hôm nay nhịn sao? Có khác gì hôm qua đâu!! - Cậu bé cười khinh bỉ ròi nói khẽ.
- Thôi! Em mặc kệ bà ta đi! Nhanh chóng dọn cho nhanh! Kẻo lại bị la đó.! - Người lúc nảy kêu bà ta đi lên tiếng an ủi cậu, thấy cậu gật đầu thì bước đi.
Cậu - Sư Tử từ khi người đàn bà mà cậu gọi là mama bước thêm bước nữa thì cậu đã phải vào cái Cô nhi viện này ròi. Tuy lúc đó cậu chỉ mới 4 tuổi nhưng cậu nhớ rất rõ cái ngày hôm đó, mama cậu đã ôm cậu khóc rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/8-chom-sao-ten-lanh-lung-va-nhung-nguoi-ban/2712622/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.