Thôn Tam Thủy không có gì thay đổi so với trước đây, trên con đường nhỏ nằm giữa ruộng, Giang Triều sải bước đi về phía trước, chiếc đĩa tròn màu đỏ sau lưng đang dần dần khuất núi. Trên mặt hắn phủ một lớp màu đỏ, góc cạnh cứng rắn cũng trở nên mềm mại hơn.
Đã là ngày thứ năm rồi, vào lúc mặt trời hoàn toàn bị che khuất sau ngọn núi, trong lòng hắn lại gạch một nét bút. Theo sau lưng hắn có hai người, cách hắn một khoảng nhất định, hai người không nhanh không chậm bước đi, đang thì thầm nho nhỏ với nhau.
"Nay là ngày thứ mấy rồi, anh chúng ta lòng nóng như lửa đốt mà vội vàng trở về, đoán chừng lại phải thất vọng nữa", Cẩu Đản bĩu bĩu môi, "Cũng không biết trí thức trẻ rót cho thứ canh đường mật gì, giống như người mất hồn vậy, tìm anh ấy nói chuyện cũng không thèm quan tâm chúng ta."
"Mày nói nhỏ tí, nếu bị anh Giang Triều nghe được, nghĩ cũng đừng nghĩ, thèm đòn cũng đừng lôi kéo tao chịu cùng mày."
Được Thạch Đầu nhắc nhở, Cẩu Đản chột dạ liếc nhìn bóng lưng của Giang Triều. Thấy Giang Triều vẫn một mình đi về phía trước không thèm quan tâm đến cậu ta mới nhẹ nhàng thở ra. Cái miệng thì khép lại nhưng trong lòng vẫn không ngừng ầm ĩ mà nghĩ đông nghĩ tây.
Cậu ta phải công nhận, trí thức trẻ là xinh đẹp nhất, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt kia tưởng như véo được ra nước, khắp vài dặm gần đây cậu cũng chưa từng thấy qua cô gái nào yểu điệu giống cô thế này. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/70-am-ap-sung-ai-tieu-tri-thuc/364058/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.