Giang Thúy Thúy lại mơ thấy giấc mộng kia. Từ nửa tháng trước, cô ta đã mơ đi mơ lại cùng một giấc mộng, nhìn thấy cả một đời của mình.
Ở cuối giấc mộng, Giang Thúy Thúy thấy đất nước mở ra cải cách, vì thế cô ta liền đến Quảng Châu, sau đó lại bị người khác lừa hết tất cả tiền trên người. Không còn cách nào khác, Giang Thúy Thúy phải vào hộp đêm trở thành tiểu thư tiếp khách. Cuối cùng cô ta mắc bệnh truyền nhiễm, chết một cách thảm thương trên đường phố, không một ai chôn cất.
Cảnh tượng trong mộng quá rõ ràng, không giống như đang nằm mơ, ngược lại giống như chính bản thân cô ta đã từng trải qua.
Vào thời điểm thanh niên trí thức gọi là Điền Khê kia tới thôn Tam Thủy, chính là lúc bi kịch của Giang Thúy Thúy bắt đầu. Cô ta và Giang Triều là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, nếu như không phải do Điền Khê, vì đảm nhiệm chức vụ giáo viên tiểu học ở thôn, sống chết cầu xin bản thân muốn gả cho Giang Triều, thì dựa vào mối quan hệ của Giang Thúy Thúy và Giang Triều, hắn nhất định sẽ cưới cô ta chứ không phải Điền Khê.
Nếu như Giang Thúy Thúy được gả cho Giang Triều, cô ta chắc chắn sẽ không đi Quảng Châu. Nếu không đi Quảng Châu, cô ta sẽ không bị người khác lừa gạt, không bị lừa gạt sẽ không phải vào địa phương dơ bẩn, còn bị bệnh truyền nhiễm, cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Người phụ nữ tên Điền Khê đó chính là loại đàn bà vong ân bội nghĩa. Bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/70-am-ap-sung-ai-tieu-tri-thuc/364040/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.