Buổi sáng thứ hai kín tiết, An Khê cầm sách chạy vội ra ngoài. Bên ngoài trời vẫn chưa sáng hẳn, bầu trời được bao phủ bởi một lớp sương dày.
Khi đi qua cửa, cô nghĩ mỗi lúc lại quay trở vào, đi đến bên cạnh chiếc xe Jeep, gõ cửa xe.
An Khê trong tầm mắt anh, nói: "Chiều nay em không có tiết, có thể đi cùng anh."
"Được, anh đợi em ở đây."
Giọng điệu của Hoàng Thụ Thâm bình thản, không nhìn ra biểu cảm khác nào trên mặt anh ta. Lúc anh ta quay người đi, nụ cười mới dần dần hiện ra trên mặt.
Sau khi An Khê đến trường, phải học liên tiếp hai tiết dài. Sau khi kết thúc tiết học, lại bị giáo viên hướng dẫn của bọn họ kéo đi, nhờ xem hộ luận văn chương trình giảng dạy. Đến hai giờ chiều mới thấy bóng dáng cô trong khuôn viên trường.
Ngồi ở trên xe, An Khê chăm chú nhìn phong cảnh đang không ngừng biến đổi bên ngoài. Cô hơi nhíu mắt lại, mặc cho cái gió nóng mùa hè thổi qua, trên mặt đổ một lớp mồ hôi mỏng.
Lái xe ra ngoại ô thành phố mất hơn một tiếng đồng hồ, lúc cuống xe một luồng khí nóng bốc lên. An Khê lấy tay che nắng, theo sau Hoàng Thụ Thâm đến nhà anh ta.
Nhà anh ra chỉ có Bạch Mai và người dì đó, Hoàng Thụ Thâm đưa cô vào thẳng phòng bệnh nhân đang nằm. Ít nhất từ hành vi của anh ta có thể thấy, anh ta cũng là người có tiếng nói trong nhà.
An Khê lại thích cách hành xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/70-am-ap-sung-ai-tieu-tri-thuc/1863626/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.