Thời gian huấn luyện quân sự thấm thoát trôi qua, chớp mắt mà đã nửa tháng.
Cho tới bây giờ An Khê luôn tin vào câu nói, yến hội nào cùng sẽ tàn. Câu này có thể áp dụng với bất cứ ai, uấn luyện viên đã ở cùng họ nửa tháng, các bạn cùng lớp, thậm chí cả cô và Giang Triều, sớm muộn gì cũng sẽ mỗi người một ngả.
Tuy Hoàng Thụ Thâm nghiêm khắc khiến người ta sợ hãi, nhưng dù sao đều là con người, còn ở chung với nhau lâu, khi sắp phải rời xa, mọi người đều không dễ chịu.
Đêm trước khi huấn luyện quân sự kết thúc, Lưu Dương kéo An Khê sang một bên nói: "An Khê, vừa rồi nhà trường thông báo muốn tổ chức một buổi chia tay các giảng viên ở sân vận động, muốn mỗi lớp đều có một tiết mục. Bây giờ thời gian gấp gáp, nếu tập luyện chắc chắn sẽ không kịp. Cậu có thể đại diện cho lớp múa một bài được không? Tôi thấy hôm đầu tiên đợt huấn luyện quân sự, cậu múa rất đẹp."
An Khê nhướng mày: "Lưu Dương, tôi không muốn khiêu vũ ở nơi đông người. Hôm đó cậu đẩy tôi ra đã làm tôi rất khó xử. Cậu có biết hai chữ "biết điều" viết như thế nào không. Đừng cậy bản thân là lớp trưởng, tôi không muốn làm khó cậu, nhưng cậu cũng đừng năm lần bảy lượt làm tôi khó xử!"
Lưu Dương há miệng, hơi xấu hổ, tuy anh ta không thức thời, nhưng An Khê cũng nói rõ như vậy, kẻ ngốc cũng có thể nghe hiểu rằng cô không muốn.
"Nhưng nếu cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/70-am-ap-sung-ai-tieu-tri-thuc/1863622/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.