"An Khê muốn thi đại học ư." Giang Đại Hữu cau mày nhìn chằm chằm đôi vợ chồng trẻ trước mặt.
"An Khê, không phải cha không đồng ý cho con thi đại học. Cha biết con là người làm công tác văn hoá, nhưng giờ con đã lấy chồng và có con rồi. Việc này cha thấy không phù hợp cho lắm. Con nghe lời cha cứ sống tốt là được, đừng suy nghĩ nhiều quá. Giang Triều cũng vậy, vợ con suy nghĩ mọi chuyện không chu đáo mà con cũng mù quáng ủng hộ là thế nào." Ông đập bàn không đồng ý nói.
Khóe miệng An Khê giật giật. Dường như cô thấy được tương lai của thôn Tam Thủy. Mọi người đều coi chuyện sau khi một người phụ nữ lấy chồng thì nên yên phận ở nhà lo cho cuộc sống của chồng mình, không được có suy nghĩ khác người nào cả. Cũng không thể nói họ không tốt được, chẳng qua là quan điểm cá nhân của mọi người khác nhau mà thôi.
Người duy nhất cô thấy khác hẳn với mọi người là Giang Triều. Có vẻ như quan điểm của Giang Triều tiến bộ hơn mọi người nhiều. Dù cô từng sống trong thời đại công nghệ thông tin phát triển mạnh mẽ trong hơn hai mươi năm vẫn cảm thấy không bằng anh. Sự chênh lệch giữa người và người khác nhau nhiều thật đấy.
Cô là con dâu trong nhà. Lúc này cô mà đứng ra chuyện thì không ổn lắm.
"Cha, quyền quyết định An Khê có đi thi đại học hay không không phải nằm trong tay cha. Cứ quyết định thế đi ạ! Con và An Khê đã quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/70-am-ap-sung-ai-tieu-tri-thuc/1863606/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.