Tuy rằng không thể tổ chức yến tiệc linh đình, thế nhưng kết hôn mà không ồn ào náo nhiệt thì lại không hợp lý cho lắm, con người vốn là giống nòi linh hoạt nhất, dù có phải thay đổi phương pháp cũng nhất định phải làm huyên náo một trận. Từng đợt từng đợt người tới cửa chúc phúc cho cặp vợ chồng mới, ngưỡng cửa của nhà họ Giang bị người ta đi qua đi lại đến mức sáng loáng.
Những vị họ hàng, bạn bè ở xa đều đã nhân lúc sắc trời còn chưa tối rời đi rồi, những người hàng xóm ở gần bên thì lại có rất nhiều thời gian ở lại nhà họ Giang. Nhìn cô dâu mới bởi vì bị mọi người trêu chọc mà đỏ bừng hai má.
Ngày hôm nay, đối với An Khê mà nói không khác gì một kì kiểm tra, vừa có vị họ hàng nào đó đến cửa, Giang Đại Hữu sẽ giới thiệu với cô vị này là vị nào trong họ. Bây giờ cũng đã là người một nhà rồi, sau này gặp mặt thì phải nhận ra người ta, những cô dì chú bác bình thường quăng tám cái sào cũng không chạm tới hiện tại lại lượn quanh nhà khiến cho cô như lọt thỏm vào từng lớp sương mù, thấy người ta lại còn phải cười thật tươi, cho dù là cười thật hay cười giả đi chăng nữa thì cũng vẫn phải nể mặt mũi người ta, di chuyển một vòng, hai mắt của An Khê cũng tối sầm lại, mặt cũng đã cười đến cứng đờ. Cái gì mà cô tám dì chín, cô chỉ nhớ ba của người này gọi ba của cô là ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/70-am-ap-sung-ai-tieu-tri-thuc/1863578/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.