Ngày đầu tiên làm vợ. Lão pháp y Thiếu Thời đối mặt một tình huống dở khóc dở cười.
"Em suy nghĩ lại rồi. Không đi ăn nữa!" Thục Uyển trở chứng lười nằm luôn ở sofa. Ánh mắt bâng quơ nhìn lên trần, không thèm để ý mặt mũi chồng.
"Vậy chúng ta về nhà ha! Ăn cơm vợ nấu là ngon nhất trần đời!" Thiếu Thời cầm tay vợ.
Thục Uyển nhanh chóng rút lại bàn tay, cô liếc lão: "Bình thường như thế nào thì giờ như thế ấy đi!" Con cái, nhà cửa là của lão, còn cô chỉ lo việc cơ quan đến khi nào chán phèo mới ló về nhà.
Thiếu Thời tự nhiên ngu ngang: "Là sao em? Anh không hiểu ý em muốn nói gì?"
Thục Uyển ngồi dậy, thẳng lưng, chỉ tay vào chiếc ghế đối diện.
Mất ba phút, Thiếu Thời mới hiểu ý. Anh định nói: "Chồng thích ngồi gần vợ." nhưng bắt gặp ánh mắt đen sâu thăm thẳm có phần lạnh lẽo của vợ, anh ngoan ngoãn tuân theo.
"Từ hôm nay, anh đã làm vợ. Thân xác đã hoán đổi thì công việc cũng phải hoán đổi theo."
Vừa đặt mông xuống ghế, anh đã nhảy dựng lên, nhìn trân vào mặt vợ.
"Nhìn gì? Bản mặt này bộ anh lạ lắm hả?" Cô chỉ tay vào chiếc đồng hồ tường: "5 giờ 15 phút rồi đấy!"
"Anh biết mà. Tan ca rồi, vợ chồng mình đón con rồi về nấu cơm."
Thục Uyển nghe lão nói, cô hừ một tiếng. Ông Trời đã cho cô cơ hội làm chồng thì ắc có lí do. Cô mà không tận dụng cho tốt há chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-lam-vo/3618026/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.