Thục Uyển ra gần tới bến xe buýt, chiếc Maybach trắng lướt ngang qua cô chợt bất ngờ dừng lại.
"Trợ lý Uyển, lên xe đi!" Cửa kính ô tô hạ xuống để lộ gương mặt ôn nhu của sếp tổng. Anh hơi nghiêng người mở cửa.
Thục Uyển nhìn chiếc siêu xe sang trọng đã hoảng, thấy thái độ ân cần của sếp, cô càng hoảng hơn liền từ chối thẳng: "Dạ, cảm ơn anh! Chồng em đang trên đường tới!"
Sếp tổng nhìn cô một hồi, không nói thêm lời nào, đóng mạnh cánh cửa, ra hiệu cho tài xế. Chiếc Maybach trắng nhanh chóng hòa vào làn đường.
Thục Uyển thở phào nhẹ nhõm. Đùa sao? Cô mới trúng tuyển vào chức danh trợ lý, còn lạ nước lạ cái bảo cô lên siêu xe của sếp ngoài giờ? Có thay gan beo cô cũng không dám!
Mãi lo đối phó với sếp, Thục Uyển quên khuấy việc mình đứng trong mưa. Đến khi nước thấm vào da thịt...
Lạnh!
Cô rùng mình, hốt hoảng chạy về hướng bến xe. Cũng may xe vừa tới. Cô vội vàng lên chuyến xe buýt cuối ngày.
Hình ảnh đó rất đỗi bình thường đối với cô nhưng rơi vào đôi mắt người đàn ông quyền lực nhất công ty lại là chuyện không bình thường.
Đập thẳng vào đầu Phúc Minh: Cô trợ lý mới của anh đã nối dối!
Kệ!
Ai nghĩ như thế nào thì tùy, Thục Uyển không quan tâm. Cô lo đón con và lo làm tròn trách nhiệm của một người mẹ, người vợ.
Dù tranh thủ đến trường nhanh nhất có thể nhưng hình ảnh trước mắt không khỏi làm Thục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-lam-vo/3618018/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.