Để tránh làm Lôi Nghị Tước tỉnh giấc, khi Khê Nguyệt xuống giường, mỗi một động tác đều rất cẩn thận. Cảm giác đau đớn so với lần đầu còn hơn, nhưng bản thân cô gần như không có thời gian để than vãn.
Quần áo vươn khắp nơi tứ tung bừa bộn, bộ lễ phục của cô cũng bị xé làm đôi, thoạt nhìn vô cùng thảm.
Cô nhớ mang máng, đêm qua Lôi Nghị Tước không nhân nhượng mặc dù cô khóc nức nở cầu xin hắn như nào.
Mỗi bước đi của cô hiện tại đều trải qua sự run rẩy đến đáng thương, vết tích hắn để lại cũng vô cùng nhiều.
Thậm chí, Khê Nguyệt còn xuất hiện ảo giác khi mà trông thấy đêm qua Lôi Nghị Tước vô cùng ôn nhu từng động tác với cô khi trên giường.
Chắc chắn Lôi Nghị Tước đã tưởng tượng nhầm Khê Nguyệt thành người phụ nữ hắn yêu, bởi chỉ có như thế hắn mới có một bộ mặt thứ hai chu đáo như vậy.
Nghĩ đến đây, tâm trạng Khê Nguyệt đột ngột trùng xuống, cảm giác mất mát vô lý không hiểu vì sao lại sản sinh.
Bởi chiếc váy bị rách, căn phòng đơn thuần là phòng ngủ nên không bất cứ bộ đồ nào, chỉ trừ một vài khăn và áo tắm chuẩn bị từ trước.
Bất quá, Khê Nguyệt mặc lại chiếc váy bị xé trong vô vọng, thậm chí còn cầm lấy áo vest của Lôi Nghị Tước phủ lên che chắn bên ngoài, tình cảnh xấu hổ như này, thật không muốn để bất kỳ ai thấy.
Tốn thời gian và công sức để qua London muốn tìm cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3721756/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.