Lôi Nghị Tước lên xuống yết hầu, hơi thở hiện tại thô trọng, một tay cứ thế nắm lấy cổ chân nhỏ nhắn, động tác không dám mạnh bạo. Ánh mắt hắn nhìn xuống, đôi chân thon dài của cô cũng run rẩy, vạt váy kéo cao, ánh tím lấp lánh, sự mê người cũng theo đôi chân hướng lên phía trên, phô rõ đường nét quyến rũ khi từng đường cong đều ẩn hiện, làn da trắng ngọc mịn màng, cả người tản ra mị lực mà dụ dỗ kẻ khác. 
Đôi môi Khê Nguyệt hiện tại cũng bị hắn cắn mà đột ngột sưng lên, bàn tay trắng nõn của cô giữ lấy vạt áo tím trong vô vọng, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt hoảng sợ mà nhìn hắn, không còn bộ dạng bình tĩnh như bình thường nữa. 
Bộ lễ phục hôm nay Khê Nguyệt mặc căn bản quá mê người, tại buổi tiệc không khác nào dẫn dụ kẻ khác đến. 
Nghĩ đến bộ dạng quyến rũ hiện tại bị những con người kia nhìn được, tâm trạng hắn lập tức trở nên u ám. 
Lôi Nghị Tước cúi xuống nhìn cô, thân thể hạ thấp trọng tâm, mắt đối mắt, tức giận lên tiếng. 
“Sau này không được mặc bộ lễ phục này nữa!” 
Khê Nguyệt nhìn hắn, hiển nhiên không rõ câu này mang theo ý tứ gì. Trong lúc muốn lên tiếng phản kháng, đôi môi lần nữa bị Lôi Nghị Tước hôn lấy. 
Lần này, Lôi Nghị Tước nắm bàn tay cô đẩy ra, vạt váy không còn được giữ vì vậy buông xuống, như lớp vải lụa mỏng phủ trên cơ thể tuyệt đẹp của Khê Nguyệt. 
Đôi môi hắn hôn cô, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3721403/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.