Chỉ mới hơn sáu giờ, Lồi Nghị Tước đã sớm kết thúc công việc trở về. Nét mặt người đàn ông mang theo vẻ mong chờ nôn nóng, hòng muốn gặp được "cô vợ" của mình.
Thế nhưng khi bước vào, dì Hạnh giúp việc vẫn chưa rời đi, nét mặt lúc này vô cùng căng thẳng, ngay cả khi đối mặt với Lôi Nghị Tước, ánh mắt còn xuất hiện sự hoảng loạn không thể nào mà che dấu được.
Bình thường dì Hạnh vẫn luôn rời đi vào khoảng bốn giờ chiều, đó là cột mốc quy định khi kết thúc công việc.
Lôi Nghị Tước nhíu mày nhìn khung cảnh xung quanh, hắn hiển nhiên thấy điều kỳ lạ.
Bình thường Khê Nguyệt vẫn luôn ở dưới sảnh phòng khách đợi hắn, gần một tuần nay vẫn luôn như vậy.
Chẳng lẽ đêm qua Lôi Nghị Tước đối với cô mạnh bạo nên hiện tại cô mệt mỏi vẫn chưa hề tỉnh dậy?
Lôi Nghị Tước muốn trở lên lầu, nhưng suy nghĩ chưa dứt, dì giúp việc vội lúng túng lên tiếng.
"Ồng chủ... cô chủ nhỏ rời đi vẫn chưa trở về."
Không ngoài dự đoán, nét mặt Lôi Nghị Tước xuất hiện nét trầm trọng, ánh mắt trở nên đen nhánh, đôi lông mày bất giác nhướn cao lên.
"Cô ấy đâu?"
Dì giúp việc hoảng loạn đan tay vào nhau, không dám ngẩng đầu nhìn Lôi Nghị Tước, sợ hãi đáp, giọng nói run rấy cực độ.
"Thưa, sáng nay ngay sau khi ngài rời đi, cô ấy cũng thức dậy, xin phép rời đi mua đồ. Từ sáng đến giờ... vẫn chưa quay trở lại."
Lôi Nghị Tước trì trệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718394/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.