Lôi Nghị Tước muốn làm quân tử, tiếc rằng Khê Nguyệt lại không cho phép điều đó.
Đầu lưỡi ướt át chạm vào đôi môi cô, dần dần len lỏi tiến công vào phía bên trong, tìm kiếm đến đầu lưỡi mềm mại thơm tho mà dây dưa liên tục không ngừng.
Bàn tay Lôi Nghị Tước vuốt ve khắp người cô, giống như thể thăm dò kích thích từng chút một, mỗi cái chạm đều nhẹ nhàng mang theo sự mẫn cảm tạo đến xúc giác kỳ lạ, khiến gò má của Khê Nguyệt vì điều đó mà nóng bừng lên.
“Quy tắc làm việc trên thương trường, hai bên đều có lợi, đây là nhu cầu trong kinh doanh.”
Lôi Nghị Tước cẩn thận nói bằng giọng khản đặc, mặc cho Khê Nguyệt không hiểu bất kỳ điều gì, cô mím môi, hơi thở trở nên gấp gáp đối với từng cái chạm tinh tế của Lôi Nghị Tước, ánh mắt nhuốm sắc tình mà ửng lệ muốn tràn ra bên ngoài, long lanh câu hồn đối phương tuyệt đối.
“Ưm… Tước, khó chịu…”
Nhiệt độ xung quanh dần được hun nóng lên đến lạ, mặc cho hiện tại tiết trời vẫn là mùa đông lạnh thấu xương.
“Hy vọng đến khi đối tác của tôi tỉnh dậy, sẽ không quên thỏa thuận ban đầu.”
Lúc nói xong câu này, Lôi Nghị Tước khẽ thở dài. Làm sao biết được, Khê Nguyệt sẽ trở mặt hắn không nhận quen?
“Anh sẽ nhẹ nhàng.”
Lôi Nghị Tước nói thầm vào vành tai cô, để rồi nhẹ nhàng cắn mút lấy, khiến từng sợi lông tơ trên cơ thể Khê Nguyệt giật bắn, thân thể mềm mại cũng vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718389/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.