Nhà xác, ngay cả không khí cũng tràn ngập mùi chết chóc, lạnh lẽo, không có chút ấm áp.
Trên chiếc giường trong nhà xác, một cái xác được đặt trên đó, chiếc khăn trắng toát che mất toàn thân xác chết, màu trắng toàn vẻ thê lương ấy làm Úc Noãn Tâm cảm thấy kinh hoàng.
"Các vị, xin các vị hãy nhìn kỹ xem đây có phải là Hoắc tiên sinh không?" Sở trưởng nhìn Úc Noãn Tâm, có chút thương hại vị ảnh hậu đang nổi tiếng này, còn trẻ mà đã gả vào nhà giàu, lại gặp phải những chuyện này.
Dường như tất cả mọi người đều nín thở, sợ rằng chút hy vọng cuối cùng cũng sẽ tan biến.
Tả Lăng Thần nặng nề mà nhìn mọi người một lượt, không nói gì mà chủ động bước lên, vừa định đưa tay vén tấm vải lên thì…
"Lăng Thần, để em!" Úc Noãn Tâm lên tiếng ngăn hành động của anh lại, bước lên trước.
"Noãn Tâm!" Tả Lăng Thần đau lòng mà nhìn nàng.
"Trước sau gì cũng phải đối mặt với nó, không phải sao?"
Úc Noãn Tâm muốn cho bản thân mình nhẹ nhõm một chút, dù sao thì trong lòng nàng vẫn ôm hy vọng về sự sống sót của Hoắc Thiên Kình.
Tả Lăng Thần gật đầu, nhưng vẫn quan tâm nói: "Khuôn mặt của thi thể đã bị hủy hết, em phải chuẩn bị tâm lý."
Úc Noãn Tâm cảm kích mà nhìn Tả Lăng Thần một cái, rồi lại nhìn những người khác. Nàng hít sâu một hơi, ngón tay vươn ra đang run rẩy…
Tấm vải che thi thể được vén lên, lập tức…
Úc Noãn Tâm trợn to mắt, ngay sau đó, một cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-an-ai/2022286/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.