Edit: Một Vạn Năm Ánh Sáng
Lão Đoá đem một ly Hennessy đưa đến trước mặt của ta, ta nhận lấy uống liền hai ngụm. Lão Đoá ngồi xuống bên cạnh vô cùng buồn bực mà thở dài, bùi ngùi nói:
“Ngươi nói xem phụ nữ sao càng ngày lại càng giả dối vậy a?”
Ta sửa lại lời hắn nói cho chính xác:
“Không phải giả dối mà là làm bộ.”
“Không phải ý nghĩa đều giống nhau sao?”. Lão Đoá khoát tay, nói:
“Lão bà của ta chạy theo tình nhân, một thời gian rất lâu sau tinh thần của ta đều sa sút, uể oải đến nỗi cơm nước cũng không màng tới, cả ngày mượn rượu giải sầu, thỉnh thoảng nửa đêm bỗng cảm thấy thương tâm liền rống lên một hai câu nhạc. Sau này không cẩn thận quấy rầy đến một cô gái ở nhà bên cạnh, buổi tối của một ngày nào đó, nàng đến ấn chuông cửa nhà ta, nàng nói với ta nàng thật sự chịu không nổi nữa, mong rằng ta về sau sẽ không hát hí khúc vào ban đêm. Ta rất không vui nha, bài ta rống chính là bài “Cách xa nghìn dặm” của Châu Kiệt Luân, nàng ta sao có thể không biết xấu hổ mà nói ta rống hí khúc kịch cổ?”
Ta buồi cười nhìn lão Đoá:
“Sau đó thế nào?”
Lão Đoá uống một ngụm rượu cho thông cổ họng, mới tiếp tục nói:
“Ta rất tức giận a, ta chỉa thẳng vào mũi nàng nói nữ nhân các ngươi đều thích tự cho mình là đúng. Nàng rống lại ta nói, đàn ông các người đều là loại nhu nhược đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-2/2347013/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.