Chương trước
Chương sau
“Điều trị nghiêm túc còn có thể sống thêm khoảng 3 năm, bỏ qua cơ hội này nhất quyết xuất viện thì nhiều nhất cũng chỉ được 3 tháng thôi, cậu thật sự muốn từ bỏ sao?
“Ừm”
Giờ đây tôi chẳng còn gì để lưu luyến, tiên sinh mà tôi yêu nhất tối hôm qua nói rất xin lỗi tôi, hắn nói muốn có một đứa con của riêng mình, tôi đúng là không thể nào cho được, tôi để hắn được tư do.
Thật đau, không biết đau ở chỗ nào.
2.
Mua một vỉ thuốc giảm đau, hôm nay đến rồi, ăn một viên, cảm giác không có tác dụng gì.
Tiên sinh cho tôi một cái thẻ, bên trong có 20 vạn, tiên sinh nói để tôi xài, nếu hết rồi thì có thể nói với hắn, chính là 20 vạn này tôi dùng cũng không hết được.
Phiền quá, xem ra từ bỏ điều trị là đúng.
3.
Tiên sinh đưa cho tôi một tấm thiệp mời đính hôn, tôi đã đi, tiên sinh mặc tây trang trông thật đẹp trai.
Tôi cố gắng giữ nụ cười trên môi, chỉ là nước mắt vẫn rơi.
Mệt thật, cứ để cho tôi nằm chết ở trên giường là được.
4.
Tôi đi đến cửa hàng mà tiên sinh thích. Hồi còn học đại học, cứ cách hai ngày thì tiên sinh sẽ đến đây một lần, hắn nói mì ở nơi này làm rất chắc, đều được làm thủ công, hiện giờ sợi mì đã to hơn một chút, số lượng cũng ít đi rất nhiều.
Dọn khỏi phòng trọ tiên sinh thuê cho tôi, thuê một phòng trọ 3 tháng, thoạt nhìn hơi nhỏ, nhưng cũng thấy trống trải.
5.
Không biết tiên sinh sống có tốt không, gọi cho hắn, hắn bắt máy, chỉ là giọng điệu rất khó chịu.
“Dịch? Chuyện gì vậy, hết tiền nhanh thế à? Lúc trước ở bên cậu cũng không thấy cậu phá của như thế?” Giọng nói từ trong điện thoại truyền ra thật hung dữ, đây là lần đầu tiên hắn tức giận với tôi, hắn dữ thật.
“Không phải, em chưa xài hết, sau này em cũng không hỏi anh.’ Tôi sợ nếu mình không giải thích rõ ràng, sợ nếu không giải thích rõ thì tiên sinh sẽ không quan tâm đến tôi nữa.
Tiên sinh dường như thở dài: “Dịch, tôi biết mình rất có lỗi với cậu, nhưng chúng ta vẫn nên ngừng liên lạc với nhau, có chuyện gì thì cậu cứ gọi cho Tiểu Trương được không?’
“Được….” Lúc này tôi mới hiểu được dù mình có nói thế nào, thì đến cùng tiên sinh đã không cần tôi.
Hôm nay tiên sinh chặn tất cả thông tin liên lạc của tôi rồi.
6
Mắt tôi đau quá, cả đêm không ngủ được, nhìn vào tài khoản của hắn tôi chỉ muốn khóc.
Tôi mua một cuốn tập có hình bông hoa, nó rất dày, tiên sinh nói rằng tôi rất thích hợp với loại này, hôm nay nhìn lại có vẻ rất hợp, tôi muốn dùng nó để viết nhật ký, kể về những việc trước đây, không biết là có thể viết hết được một quyển hay không.
7.
Ngủ không được, lúc rạng sáng chơi game một chút, muốn vào huấn luyện rồng, lại bị bắn đen thui, chơi không vui, vẫn là nên ngủ tiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.