Nàng không thích mặt trời, nó quá rực rỡ lại quá nóng bỏng.
Cũng không thích vì sao tinh tú, vì nó có quá nhiều.
Ngạn Cơ thích trăng, có thể tròn khuyết tùy ý, cô độc một mình nhưng tỏa sáng hơi triệu vì sao vĩnh hẳng.
Đêm này trời có trăng lại có sao.
Gió nhẹ đìu hiu
Ngạn Cơ cùng Triệu Thiên Mạc nói chuyện phiếm. Trước đây, cho dù ở cùng y, nhưng chưa một lần hai người thật sự trò chuyện.
Vì nàng không thích gần y, sợ nàng si tâm không nhìn thấy rõ thế cục nữa.
Triệu Thiên Mạc không dám bắt chuyện với nàng, y sợ, chính mình sẽ có ngày hại nàng kết cục như kiếp trước. Thế là y quyết định đứng từ xa, từng ngày từng ngày, từng bước lại từng bước, âm thầm bảo vệ nàng.
Nhưng sau chuyện xảy ra hôm nay, y cũng đặt được tảng đá nặng trong tâm xuống, một lần cùng nàng đàm đạo, như họ đã từng....
Thỉnh thoảng, Triệu Thiên Mạc mặt cợt nhả, đùa nàng:
- Nếu ta không chịu uống thuốc, thì nàng lãng phí công sức sắc thuốc rồi.
Nàng hờ hững nhếch miệng:
- Ngươi muốn độc tố dày vò ngươi sao
Y nằm một bên, chân bắt chéo, tuy chịu độc có chút đau, nhưng y đang rất vui, lấy tay nghịch nghịch tóc Ngạn Cơ:
- Ta chết cho nàng hối hận cả đời
- Ngươi nếu nóng lòng muốn chết thì im lặng ta cho một quạt chết cho nhanh
Nàng vừa sắc thuốc vừa đẩy tay Triệu Thiên Mạc ra, tóc của nàng không phải ra đồ chơi, không cho y đụng.
Bị đẩy tay có chút khó chịu, Triệu Thiên Mạc nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/6-kiep-nghiet-duyen-be-cong-thanh-thang/4612649/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.