Ăn xong cả nhóm lại rủ nhau lên bar, người nào người nấy điên cuồng hú hét trong ánh sáng lập loè đến chói mắt. Chán chê, có đồng chí đề xuất chơi trò Đại mạo hiểm, đến lượt Hứa Thế Vũ, tất cả đều xôn xao hỏi rằng. "Nào nào nào, Hứa Thế Vũ, cậu nói thật đi, cậu có thích Thanh Thanh không?" Trong sự chờ đợi của tôi, Hứa Thế Vũ kiên quyết im lặng và chấp nhận hình phạt. Rốt cuộc con người này, đang nghĩ cái gì vậy Lòng tự tôn của cậu cao đến vậy sao? Tan cuộc trở về, tôi chặn hết mọi tài khoản của cậu. Người ta đã rõ ràng như thế rồi, còn cố chấp làm gì nữa. Ngày hôm sau, Hứa Thế Vũ chạy đến trước cửa nhà tôi hét lớn. "Sao lại chặn tôi?" "Cho cậu được tự do đấy, tôi từ bỏ rồi." "Cậu có thể cho tôi cơ hội được không?" "Không." Tôi nghênh đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu. Cậu cũng nhìn tôi hồi lâu rồi bật cười. "Được, cậu nhớ kỹ những lời hôm nay nhé, tôi đi đây." Tôi dứt khoát gật đầu. "Tôi đi thật đây." Tôi vẫn gật đầu. "Tôi đi thật nhé." Tôi lại gật đầu thêm lần nữa. "Tôi đi rồi sẽ không quay lại nữa đâu." "Tuỳ cậu." Thật ra tôi cũng không ngốc đến mức không cảm nhận được rằng Hứa Thế Vũ cũng có tình cảm với mình. Nhưng tôi không thể để cậu muốn làm gì thì làm được nữa. Cậu luôn có những suy nghĩ của riêng mình mà không biết rằng không phải ai cũng cùng sóng não với cậu ... Lúc đi vào cổng nhà mình, Hứa Thế Vũ đột nhiên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]