Dưới anh trăng sáng, da cậu hình như còn trắng hơn nữa.
"Lại vì mấy chuyện vặt vãnh mà suy nghĩ hả?"
Tôi không trả lời vào trọng điểm mà hỏi ngược lại cậu.
"Còn cậu, cậu làm được chứ?:
Nghe đến đây, Hứa Thế Vũ bật cười.
"Cũng được."
"Hứa Thế Vũ."
"Sao?"
"Tôi thi không được tốt, nếu cậu có ý định khoe khoang thì dừng lại nhé, tôi sẽ buồn lắm đấy."
Cậu nheo mắt nhìn tôi hồi lâu, gương mặt vốn lạnh lùng mọi ngày, hôm nay bỗng nhiên lại trở nên dịu dàng đến lạ.
Cậu cúi đầu xuống một chút, gương mặt anh tuấn trong phút chốc sát lại gần tôi.
Sau đó, cậu đặt một nụ hôn xuống.
Hứa Thế Vũ hôn tôi???
Đại não của tôi từ chỗ trống rỗng chuyển sang chế độ ngừng hoạt động.
Cho đến khi cả người sắp bị vòng tay của cậu vây lấy, lý trí của tôi mới trở về được một chút.
Thuận theo sự kháng cự yếu ớt của tôi, đầu cậu gục xuống hõm vai tôi rồi bất động.
"Này, Hứa Thế Vũ??"
Tôi nghe nói mấy nam sinh mua r.ượu về để liên hoan chúc mừng, nhưng hình như loại mà họ mua là r.ượu hoa quả cơ mà.
Uống nhiều đến độ nào mà say đến mức này cơ chứ.
22.
Đưa Hứa Thế Vũ về phòng, cả người tôi mềm oặt.
Cậu cứ để mặc tôi lôi kéo, người chẳng khác nào một sợi bún mềm.
Đám nam sinh vừa mới mở cửa, trông thấy cảnh này thì bắt đầu hò hét.
Nếu là ngày thường, chắc tôi sẽ thêu hoa dệt bướm.
Để Hứa Thế Vũ cả đời này cũng không thể nào quên được.
Nhưng vừa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/6-hay-6-lan/270576/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.