Vào khoảnh khắc đó, tôi chút nữa đã oà lên thì bỗng có bóng hình quen thuộc xuất hiện ở cửa phòng lấy nước.
Là con gái, ai mà chả quan tâm đến hình ảnh của bản thân trước mặt người mình thích.
Và khuôn mặt dở khóc dở cười này của tôi nhất định là rất khó coi.
Hứa Thế Vũ thấy vậy thì nhìn tôi chằm chằm.
“Sao lại khóc?”
Cậu nói tỉnh bơ khiến tôi không nhìn ra được cảm xúc gì trong đó.
Tôi biết những thiên tài như Hứa Thế Vũ sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác này.
Cậu ấy làm được mọi thứ như một lẽ đương nhiên, trong khi tôi phải cố gắng hết mình nhưng mọi thứ dường như lại chẳng đi về đâu cả.
“Cậu làm sao mà hiểu được?”
Lần đầu tiên tôi lớn tiếng với cậu.
Bao nhiêu tủi thân cùng uất ức trong giây phút này đều không thể kìm nén được nữa.
Nước mắt bắt đầu trào ra như mưa, tầm nhìn của tôi dần trở nên mơ hồ.
Tôi vừa khóc vừa chạy ra khỏi đó.
Còn Hứa Thế Vũ cũng không hề đuổi theo hay nói mấy lời an ủi, hoặc cậu cũng bị bất ngờ đến mức chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bởi trước nay tôi đâu có như vậy.
20.
Vận đen thường một là chưa đến, hai là ồ ạt ập đến khiến bạn trở tay không kịp.
Ở KTX nữ, có người đã bị mất một chiếc bút máy đắt tiền.
Và trong khoảng thời gian xảy ra sự việc, tôi là người đã vắng mặt trên lớp.
Các giáo viên ở điểm tập huấn không cứng nhắc như các thầy cô ở trường tôi.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/6-hay-6-lan/270574/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.