Nga ~ thì ra cái này gọi là mặt thiếu sắc! Năm đó học y cũng chưa từng thấy bệnh trạng nào điển hình như vậy! Hơn nữa gương mặt của Tiểu Thu đã trắng, a , phải nói rõ nga, tôi không có ganh tị đâu đó, nhưn mà cậu ấy thật sự rất trắng ! So với nhà mới còn trắng hơn. A nha? Sao Tiểu Thu sao lại lắc lư thế kia? Như sắp ngã đến nơi vậy, ê ê ê , tôi nói nha cậu không phải té thiệt chứ?
“Tiểu thu……” Tôi tiến lên giữ chặt tay cậu ấy.
“Ba” Một tiếng thật lớn. Tôi lăng lăng nhìn Lê Thu tức giận đập tay tôi ra.
Ai? Ai? Trời thay đất đổi? Hay Tiểu Thu uống phải thuốc kích thích?
Không đúng a, trước đó còn rất bình thường mà. Nếu như vậy thì là do những người ở trong phòng gây ra? Cũng đâu có gì lạ đâu. Nơi này chỉ có Tân, Tiểu Thu, và em họ siêu cấp tiểu thụ của Tân – Quý Du.
……………… Là Du và Tiểu Thu sao?
Tôi nhìn nhìn đánh giá hai người, ánh mắt của Tiểu Thu phải nói là cực lực lảng tránh ; mà có một đôi mắt khác vụt sáng thỉnh thoảng lại nhìn về phía Tiểu Thu, muốn nói lại thôi. Vẻ mặt nhấc mi lộng nhãn kia, thật sự chọc người yêu thương mà.
“Không phải cậu muốn gặp cậu ấy sao?” Tân lên tiếng . Tôi nhìn hắn, a, thì ra đang nói chuyện với Du.
Du chậm rãi gật đầu, như đang lấy dũng khí, nó nắm lấy tay Tiểu Thu kéo ra ngoài, cũng không quan tâm đến Tiểu Thu đang kịch liệt phản kháng. Oa a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/555-vi-sao-toi-lai-la-thu/4325/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.