- "...cô là...mẹ của Lục Tiêu...còn là mẹ của bạn nữ đằng ấy..." tôi ấp úng, lí nhí hỏi với một vẻ mặt đầy hoang mang rồi nhìn sang Lục Tiêu. Nhưng trông cậu vẫn chẳng có tí cảm xúc nào. Đấy là lúc đủ thứ giả thuyết về chuyện gia đình của Lục Tiêu đang tăng lên theo cấp số nhân trong đầu tôi
- "sao thế? con vừa nói gì cơ?" mẹ Lục Tiêu hỏi.
Tôi còn chưa kịp trả lời thì cái người bắt nạt Lục Tiêu đã lên tiếng trước.
- "ai đây mẹ?"
- "con quên luôn rồi à" mẹ Lục Tiêu hỏi lại
Lúc ấy tôi đã ngầm xác định bạn nữ ấy là người nhà của Lục Tiêu rồi, quan trọng là tuổi tác để tiện xưng hô thôi...
Nghĩ đến đó, tôi chuyển tầm nhìn từ mẹ Lục Tiêu sang người đứng bên cạnh bà. Tôi cố gắng ước chừng bằng vẻ bề ngoài một lúc rồi cúi gập người, nói:
- "chào chị ạ"
- "gì chứ? trông tôi còn nhỏ hơn cậu đấy" người kia đáp
- "..."
- "mới mấy năm không gặp mà Hi Hi quên cả Tiểu Ngạn luôn rồi sao" mẹ Lục Tiêu nhìn tôi cười, hỏi.
- "con có quen cậu ta á?" 'chị ấy' lại chen vào.
- "đương nhiên là có, sao trí nhớ của con kém thế" mẹ cậu trả lời
- "..."
Tôi tiếp tục rơi vào trạng thái "hoài nghi nhân sinh". Trí nhớ của tôi đâu kém đến mức không nhận diện được người đã từng gặp cơ chứ?
Còn nữa, tôi chỉ mới làm quen với cậu từ khi cậu chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/520-ngay/2092203/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.