"Chào anh." Tôi ngượng nghịu khi ra mở cửa. Christian đang đứng ở cổng, quần jean và khoác da.
"Chào em." Anh đáp, khuôn mặt anh sáng ngời, nụ cười rạng rỡ. Tôi mất vài giây để chiêm ngưỡng dung mạo ấy. Ôi, trời ơi! Chàng thật nóng bỏngbộ đồ da.
"Mời anh vào."
"Nếu em cho phép." Anh đùa. Anh mang theo cả một chai sâm-panh – Tôi nghĩ là nên chúc mừng lễ tốt nghiệp của em. Chúc mừng tốt nghiệp, không gì qua mặt nổi Bollinger.
"Chọn từ hay lắm." Tôi phán tỉnh queo.
Anh cười xòa. "Tôi thích sự dí dỏm của em, Anastasia."
"Nhà chỉ còn tách trà thôi. Tụi em đóng thùng hết ly rồi."
"Tách trà à? Cũng hay mà."
Tôi vào bếp. Bồn chồn, bao tử sôi ục ục, như thể trong phòng khách nhà mình đang phục sẵn một con báo, một bầy sư tử hay một động vật săn mồi nào đó vậy.
"Anh có cần đĩa lót không?"
"Tách thôi, Anastasia" Christian nói vọng từ phòng khách.
Khi tôi trở ra, anh đang xem gói sách nâu. Tôi đặt tách lên bàn.
"Của anh hết đấy." Tôi lo lắng giải thích.
Chết thật… sắp có chiến tranh rồi.
"Hmm, đáng suy nghĩ đấy. Một trích dẫn rất phù hợp." Anh lần ngón trỏ thanh mảnh theo dòng chữ. "Tôi nghĩ tôi là d’Uberville chứ không phải Angel đâu. Em quyết định chọn thử hạ giá." Anh nhếch một nụ cười ranh mãnh về phía tôi. "Chắc em thấy gì đó đồng cảm với em."
"Đó là lời cầu khẩn đấy." Tôi khẽ đáp. Sao tôi lại căng thẳng thế này?
"Lời cầu khấn? Cầu khấn tôi đừng làm khó em?"
Tôi gật.
"Tôi mua những cuốn sách này cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/50-sac-thai-fifty-shades-of-grey/181623/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.