Điều đầu tiên tôi nhận ra là mùi: da, gỗ, dầu bóng phả ra hương cam nhè nhẹ. Rất dễ chịu, ánh sáng vừa phải và tinh tế. Thật ra, tôi không hè thấy nguồn sáng, chỉ nhận ra đâu đó giữa trần và tường ánh sáng dịu dàng tỏa ra. Tường và trần đều dày, màu rượu vang thẫm, tạo nên hiệu ứng con sâu trong các không gian rộng, sàn bằng gỗ bóng cũ kỹ. Trên mặt tường đối diện cửa gỗ đóng dạng chữ X rất lớn, ốp chắc vào tường, chữ X bằng gỗ gụ bóng loáng, mỗi góc đều đính một chiếc còng. Phía bên trên là một tấm lưới sắt, thả từ trần xuống, rộng ít nhất phải 2,5m, treo đủ các kiểu dây thừng, xích và cùm sáng loáng. Gần cửa, hai trụ cao, bóng ngời, chạm khắc tinh xảo, trông giống như các thanh chắn cầu thang nhưng dài hơn, treo ngang tường như thanh treo màn. Từ hai thanh ngang ấy, đủ kiểu roi dẹp, roi mềm, roi cưỡi ngựa và những món bọc da hình đáng rất buồn cười.
Kề bên cửa, một dãy ngăn kéo bẳng gỗ gụ vững chãi, mỗi ngăn rất hẹp được thiết kế như để chứa những di vật crong một bảo tàng cũ kỹ. Tôi chợt thắc mắc không hiểu thật ra những ngăn kéo này chứa những gì? Mình có muốn biết? Ở một góc xa, một chiếc ghế băng mềm mại bọc da nâu đỏ, đặt khít vào tường, kề bên là một giá đỡ bằng gỗ, sáng bóng, thoạt nhìn như giá gác gậy đánh bi-da nhưng nhìn kỹ hơn, trên chiếc kệ gác đủ loại roi, đủ kích cỡ và độ dài. Góc đối diện, một chiếc bàn gỗ vững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/50-sac-thai-fifty-shades-of-grey/181615/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.