Thứ năm, ngày 26 tháng 5 năm 2011
Mẹ đi mất rồi. Mẹ đôi khi đi ra ngoài.
Và chỉ còn lại mình tôi. Tôi và xe và mền nhỏ.
Khi mẹ về nhà, mẹ nằm ngủ trên trường kỉ. Trường kỉ nâu và nhớp nháp.
Mẹ đã mệt rồi.
Đôi khi tôi lấy mền nhỏ đắp cho mẹ.
Hay mẹ về nhà mang theo gì đó để ăn. Tôi thích những ngày như thế. Chúng tôi có bánh mì và bơ. Và đôi khi mẹ còn mang về macrami và phô mai. Tôi thích chúng nhất.
Hôm nay mẹ đi mất rồi. Tôi ngồi chơi xe. Chúng chạy thật nhanh trên sàn. Mẹ đi mất rồi.
Mẹ sẽ quay lại. Chắc mà. Mà khi nào mẹ quay lại?
Trời tối rồi, và mẹ đi đâu mất rồi. Tôi có thể với tay đến bóng đèn, khi tôi đứng cạnh công tắc.
Mở. Tắt. Mở. Tắt. Mở. Tắt.
Sáng. Tối. Sáng. Tối. Sáng. Tối.
Tôi đói rồi. Nhấm nháp miếng phô mai. Vẫn còn phô mai trong tủ lạnh. Phô mai trở nên xanh rồi.
Khi nào mẹ mới quay về?
Mẹ đôi khi về với hắn. Tôi ghét hắn. Tôi trốn đi mỗi khi hắn đến. Nơi tôi an tâm nhất là tủ quần áo của mẹ. Nó có mùi của mẹ. Mùi của mẹ khi mẹ vui.
Khi nào mẹ quay về?
Giường tôi lạnh lên rồi. và tôi đang đói lắm. Có xe, có mền nhỏ ở đây nhưng không có mẹ.
Khi nào mẹ quay về?
Tôi bật tỉnh dậy.
Mẹ kiếp.
Tôi ghét những giấc mơ của tôi. Chúng gợi lại những kí ức đau đớn, khoảng thời méo mó mà tôi muốn quên đi. Tim tôi đập nhanh, và thân người thì ướt đẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/50-sac-thai-fifty-shades-of-grey/1526394/quyen-4-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.