"Anh đang chờ ư?" Tôi hỏi giọng thấp thỏm. Miệng tôi lại khô khốc, tim đập loạn xạ trong lồng ngực. Sao anh lại mặc như thế kia? Thế nghĩa là gì? Anh ấy vẫn giận dỗi ư?
"Ừ, đúng thế." Giọng anh êm dịu như nhung, nhưng lại nhếch miệng cười khi tản bước lại gần tôi.
Trông anh hấp dẫn quá - chiếc quần hơi trễ xuống bên hông. Ôi không, tôi sắp bị Quý ngài Siêu-Gợi-Cảm cuốn hút mất rồi. Tôi thử thăm dò tâm trạng anh khi anh tiến lại gần? Giận dữ? Vui vẻ? Phấn khích? Ai chà! Không thể đoán nổi.
"Em thích chiếc quần anh mặc," tôi thẽ thọt. Anh nở nụ cười dữ dằn như loài sói, ánh mắt vẫn chưa cười theo. Khỉ thật - anh ấy vẫn còn giận. Anh mặc thế để làm tôi rối trí. Anh dừng bước trước mặt tôi, tôi bủn rủn trước vẻ mãnh liệt từ anh. Anh cúi xuống đôi mắt mở lớn nhìn xoáy vào tôi rất tha thiết nhưng không thể dò ý được. Tôi nuốt khan.
"Anh hiểu em có chuyện muốn tranh cãi, bà Grey," anh nói giọng mượt như lụa, rồi lôi từ túi quần sau ra thứ gì đó. Tôi không thể dời ánh nhìn khỏi mắt anh, nhưng lại nghe thấy tiếng anh mở một mẩu giấy. Anh giơ nó lên, rồi liếc nhanh vào đó. Tôi nhận ra đó là nội dung email tôi đã gửi. Mắt tôi quay về với mắt anh, ánh mắt anh ngùn ngụt lửa giận.
"Vâng, em có chuyện cần nói," tôi líu díu đáp, cảm giác như sắp nghẹn thở. Tôi cần đứng cách xa một khoảng nếu định bàn bạc về việc này. Nhưng trước khi tôi kịp lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/50-sac-thai-fifty-shades-of-grey/1526366/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.