Chương 137. Ta cũng không nhằm vào ngươi
Nội dung lược thuật trọng điểm:
Ta là nói ta chán ghét mọi người
••••••••
Sáng sớm, Tư Vũ Phi nằm lì trên giường, không muốn động đậy. Quần áo đã thay xong, nhưng hắn vẫn chẳng buồn nhúc nhích.
Hiểu Mộc Vân ngồi trên giường, chỉnh lại cổ áo. Sau đó quay đầu nhìn Tư Vũ Phi.
Không thể không thừa nhận, dù ăn mặc tùy ý qua loa, nhưng từ Tư Vũ Phi vẫn tỏa ra vẻ lười nhác.
Hiểu Mộc Vân bất đắc dĩ đưa tay kéo hắn dậy. Nhưng khi hắn hơi dùng sức ôm lấy, Tư Vũ Phi lại bất lực ngả đầu ra sau, khiến Hiểu Mộc Vân hoảng hốt vội đỡ lấy đầu hắn.
"Hiểu Mộc Vân." Tư Vũ Phi gọi hắn.
"Ừ?" Hiểu Mộc Vân đau lòng, dùng ngón tay cái vuốt nhẹ gương mặt hắn.
"Mệt mỏi quá." Tư Vũ Phi thốt lên.
"Tối qua ngủ quá muộn." Hiểu Mộc Vân đáp, "Ngươi luôn là ngủ rất nhiều."
"Có phải vậy không?" Tư Vũ Phi mở to mắt, nhìn về phía hắn.
"Ừm?" Hiểu Mộc Vân nhẹ nhàng nâng đầu hắn lên, kiên nhẫn chờ câu tiếp theo.
"Người lớn tuổi, có phải sẽ không ngủ lâu như vậy?" Tư Vũ Phi tự thấy suy đoán của mình hợp lý.
Hiểu Mộc Vân nghe vậy, ngón tay đặt trên mặt Tư Vũ Phi khẽ dùng sức. Hắn cắn răng, nụ cười trên môi thoáng thay đổi, đoạn nói: "Ta chỉ hơn ngươi vài tuổi, không biết đáp án vấn đề này. Xin lỗi ngươi rồi."
"Bởi vì ta thấy ngươi lúc nào cũng không mệt." Tư Vũ Phi kết luận, giọng chắc chắn.
"Ồ, ta từ nhỏ đã ngủ không đủ, không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/5-nam-tu-tien-3-nam-mo-phong/4690360/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.